Tìm kiếm trong Blog này

30 tháng 9, 2009

VƯỜN CỦA BA...

Lúc trước mình hay "than phiền" chuyện năm nào Ba cũng làm đi làm lại một chuyện như cũ, đó là mổi khi mưa xuống, Ba đem mấy "hạt giống, cũ giống" để giành từ năm trước ra vườn trồng, từ mướp, khoai mỡ cho đến khoai lang, khoai từ, rồi cả rau răm, ớt...Chẳng ăn bao nhiêu, có khi những cũ khoai từ Ba khom lưng trồng xong, đến lúc thu hoạch lại "nai lưng phơi nắng" đào lên, mà hok có ai ăn cũ nào cả, rồi sau đó lại lựa mấy cũ đẹp làm giống cho mùa sau, lại đem chôn xuống một cái hố có đất ẩm để giữ cho mùa sau...Cứ thế, năm nào mưa xuống ba cũng cứ đem trồng...Nhưng lần vừa rồi về nhà, tỉnh dậy sau một ngày nhậu tả tơi với mấy đứa bạn cả 3 năm rồi chưa gặp ở Long Hải...Và sau khi nói hết được những điều mình "giữ kín" bấy lâu với một người bạn, tự nhiên cảm thấy thoải mái, nhẹ nhõm, cảm giác cứ như có chết cũng ko có gì vướng bận cả...Thế là sáng sớm xách máy ảnh ra vườn, định chụp mấy cây cỏ "bột ngọt" lên giới thiệu cho một người bạn...thì thấy giàn mướp ba trồng hồi nào đã xanh lơ (chắc ba trồng cũng lâu rùi, nhưng mà những lần trước mình không có để ý...haizzzzzzzzz, vô tâm đến thế cơ đấy???), một đàn ong cứ thay nhau hút mật trên những nụ hoa mướp vàng rực, rồi  những trái mướp nhỏ nhỏ xinh xinh nhìn thủng thẳng dưới dán mướp mát rượi nhìn mới thích làm sao!!! Thế là làm ngay vài pô ảnh...Rồi lại tiếp tục ngắm cái vườn nhỏ nhỏ của ba lun, lúc này mới phát hiện thêm, đám rau lang xanh mướt, mấy cây ớt quá trời trái ăn ko hết, mấy cây chua dùng để nấu canh cũng chẳng ai ăn, một đám rau răm xanh mướt (mình nói đùa với má chắc phải nuôi 1 đàn vịt cho nó đẻ trứng mí ăn hết đám rau răm này!!) rồi thì mấy bụi xã thơm phức, làm mình nhớ tới món thịt chó...Tự nhiên thấy thương ba, thấy hối hận vì mình cứ hay cằn nhằn ba làm những chuyện "tào lao"....Mới hiểu thêm những người lớn tuổi thik xem việc trồng trọt như thế là một thú vui mà, cũng có thể ba nhớ lại những năm tháng bán mặt cho đất bán lưng cho trời trên ruộng trên rẫy, nên bây giờ mổi khi mưa xuống vẫn muốn trồng trọt...Uh, mà có một khu vườn thế cũng hay quá đi chứ, như sáng nay khi mình ra vườn đi loanh quoanh, ngắm cây này, nhìn cây khác, chụp mấy tấm hình tự nhiên thấy tâm hồn thanh thản lạ...
Cây bạc hà...

Giàn khoai từ
Đám rau lang xanh mướt...mơn mỡn như con gái xuân thì...
"Còn thương rau đắng mọc sau hè..."
Phải có 1 đàn vịt mới đủ trứng ăn hết đám rau răm này...
Cây "Chua" nấu canh chua...
Ớt trắng...cay chảy nước mắt
Cây "thịt chó"...
Cây dùng để làm "mứt gừng"
Giàn mướp hương...nấu canh zí lá bồ ngót ăn rất "mát"

Dây bí ngô...
P9190072 | P9190072 | anhso.net
Ba chưa làm cỏ nên đám "cây bột ngọt" cứ thế mà xanh tươi mơn mỡn
(tên này do bọn con nít tụi minh đặt trong trò chơi đồ hàng, ko bít có ai còn nhớ ko nữa)a...)  
Chú Chó giữ vườn...lúc mình đi nó bé xíu, chưa mở mắt..khi mình về, ku cậu lớn và đẹp trai hẳn lên...
Chổ ngồi lý tưởng và quen thuộc của mình mổi lần về nhà, Bên cạnh là cây Sa kê hơn một tuổi, được trồng lên thay thế sau khi cây trứng cá của mình trồng bị papa "xử trãm"...vì cái tội "rũ' mấy con chim về "ấy" đầy hiên...hehe. Trái của nó chiên ăn rất ngon...như khoai tây chiên, nấu cari or súp cũng rất ngon...


29 tháng 9, 2009

BẠN LÀ LOÀI HOA NÀO?


Người sinh tháng Một được coi là một bông hoa giọt tuyết, loài hoa trắng mọc vào cuối mùa đông, đầu mùa xuân.


t230272.jpg

Hoa giọt tuyết nói rằng bạn luôn lạc quan, suy nghĩ tích cực và có cá tính độc đáo. Bạn có năng khiếu lãnh đạo bẩm sinh, dám đứng dậy khi không ai có thể. Rất mạnh mẽ, nhưng chính vì thế, đôi khi bạn bè cảm thấy bị bạn lấn át đấy nhé. Màu may mắn của bạn là đỏ sẫm, xanh biển sẫm và đen.

Tháng Hai: Bạn là một bông hoa iris


Bạn là loài hoa nào?

Hoa iris nói rằng bạn trong sáng, khiêm tốn và chung thuỷ. Bạn thích sự yên bình, hài hoà, nhẹ nhàng. Tính cách ấm áp luôn cân nhắc cho người khác làm bạn được rất nhiều anh chàng để ý. Màu may mắn của bạn là tím, vàng, xanh biển nhạt.
Tháng Ba: Bạn là bông hoa thuỷ tiên vàng


Bạn là loài hoa nào?

Bạn là người tự trọng, có nhiều ước mơ và rất phóng khoáng. Trong tình bạn, bạn cởi mở, hài hước làm cho bạn bè luôn cảm thấy ấm áp. Bạn có thể mỉm cười ngay cả trong những lúc khó khăn nhất. Màu may mắn của bạn là trắng và xanh biển nhạt.
Tháng Tư: Cây đậu hoa


Bạn là loài hoa nào?

Đậu hoa nói rằng bạn luôn vui vẻ, dễ gần và rất tò mò. Bạn là người đáng tin cậy, luôn giữ những nguyên tắc của mình trong mọi mặt của cuộc sống. Bạn hay giúp đỡ mọi người và luôn bình tĩnh nên là một quân sư đáng nể. Màu may mắn của bạn là vàng và đỏ.
Tháng Năm: Hoa lan chuông
Bạn là loài hoa nào?
Hoa lan chuông nói rằng bạn ngọt ngào, vui vẻ và khá cầu toàn. Rất sáng tạo trong công việc, bạn thường tìm con đường đi riêng của mình. Bạn thích sự thay đổi và dễ thích nghi. Màu may mắn của bạn là vàng, đỏ, xanh lá cây.
Tháng Sáu: Hoa hồng
Bạn là loài hoa nào?
Hoa hồng đỏ thắm nói rằng bạn lãng mạn, thân thiện và nhiều bạn bè. Bạn cũng thích sự yên bình và hài hoà, cộng thêm sự sáng tạo bẩm sinh nên bạn rất hợp làm những ngành liên quan tới sáng tác. Màu may mắn của bạn là xanh biển nhạt, trắng và màu kem.
Tháng Bảy: Hoa phi yến
Bạn là loài hoa nào?


Bạn nhanh nhẹn, sở hữu trái tim luôn rộng mở, mạnh mẽ. Bạn có khả năng suy xét vấn đề rất tốt và hay tưởng tượng. Có cách nhìn cuộc sống rất lạ, nên có khi có người sẽ cho là bạn hơi lập dị. Màu may mắn của bạn là đỏ và xanh lá cây.
Tháng Tám: Hoa bồ công anh

Bạn là loài hoa nào?
Bạn mạnh mẽ, đầy cá tính và sẵn sàng nỗ lực hết mình để đạt được những mục tiêu đặt ra. Rất giàu tham vọng, can đảm và bướng bỉnh, bạn luôn vươn tới thành công lớn và chẳng ai đặt được giới hạn cho bạn cả. Màu may mắn của bạn là da cam, đỏ và xanh lá cây nhạt.
Tháng Chín: Hoa bìm bịp tím
Bạn là loài hoa nào?
Bạn luôn biết nhường nhịn, khiêm tốn và rất biết hi sinh. Bạn có sức chịu đựng cao, ít khi than phiền nên bạn bè thường thấy ở bạn sự chín chắn hơn tuổi. Rất biết thông cảm với người khác nên có nhiều bạn thân. Nếu bạn làm công việc gì đó liên quan đến nhân quyền hoặc chăm sóc con người thì hẳn bạn sẽ làm rất tốt. Màu may mắn của bạn là nâu, xanh biển đậm.
Tháng Mười: Hoa cúc trắng
Bạn là loài hoa nào?
Bạn rất nồng nhiệt và chân thành trong tình yêu, luôn biết an ủi người khác nên có rất nhiều bạn bè thân tín. Màu may mắn của bạn là trắng và vàng.
Tháng Mười Một: Hoa cúc vàng
Bạn là loài hoa nào?
Bạn nhân hậu, dễ gần và biết giữ bí mật. Bạn cũng rất nhạy cảm, biết cách khuyến khích, động viên người khác nên ai cũng dễ chịu khi ở bên bạn. Màu may mắn của bạn là xanh biển sẫm, đỏ và vàng.
Tháng Mười Hai: Hoa thủy tiên trắng
Bạn là loài hoa nào?
Nếu bạn sinh trong tháng này, bạn là người có tính thân thiện, cởi mở với mọi người, dù rằng đôi khi bạn cũng kiểu cách. Bạn cũng luôn luôn gặp được may mắn do sự cương quyết suy đoán và niềm lạc quan của mình. Chẳng những thế, bạn còn là người ứng biến giỏi, có tài đối đáp mau lẹ và pha lẫn chút hài hước, khiến đem đến cho người nụ cười thông cảm. Màu mang cho bạn may mắn và thành công là những tím, xanh lá cây và lục lam.


(Theo Zing)

22 tháng 9, 2009

BÀI THƠ VỀ CÁI NẮM TAY

images1399857_hand in hand (1) | anhso.net


Chẳng biết ngày xưa Trọng Thủy nắm tay Mị Châu thế nào mà thành Cổ Loa dậy sóng
Con gái ngàn năm vẫn khờ dại thế
Hoá kiếp ngọc trai vẫn đau đáu 1 chuyện tình


Người ta có thể nắm tay nhau đi qua cuộc tử sinh
Họ có thể mất nhau vì nắm tay không đủ chặt
Như Orphee cố giữ người yêu trong tay đừng tan biến mất
Mở tay ra chỉ còn một chút hư không


Có 1 lần sau tất cả những chờ mong
Anh nắm tay em đặt tình yêu vào đấy
Từ dạo ấy Promete đem lửa xuống trần gian sưởi ấm trái tim người


Em lang thang suốt một cõi đời
Lạnh như mùa đông vô hình như gió
Vẫn rải lông ngỗng bằng trái tim rực lửa
Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay" (ST)

21 tháng 9, 2009

LIVESHOW CỦA BÉ BẢO QUYÊN...


Dạo này làm biếng về nhà, ko bít sao nữa...Nhưng mà lâu lâu ko về lại thấy nhớ mấy đứa cháu quá...nhất là Bé Quyên...Có lẻ mình thương nó vì nó có 1 đặc điểm giống y chang mình (có lẻ sẽ làm nó xấu sau này, hihi. Thik hôn cái miệng còn thơm mùi sữa của nó, thik nhéo cai mông chắc nịt của nó...lâu ko gặp nhớ dễ sợ. Mới về nhà tranh thủ lúc máy ảnh chưa hết pin, và trước khi mình lên xe lên Sài gòn làm cho bé Q 1 liveshow đủ kiểu cười...hehe.

P9200097 | anhso.net
P9200096 | anhso.net
P9200093 | anhso.net
P9200092 | anhso.net
P9200090 | anhso.net
P9200089 | anhso.net
P9200088 | anhso.net
P9200087 | anhso.net
P9200085 | anhso.net

14 tháng 9, 2009

SÀI GÒN CHÊNH CHAO NHỚ!



Sài Gòn một buổi sáng lạnh, buồn và nhớ... Cái lạnh về chênh chao bên cửa gió.
Em yêu dấu!

Sáng nay, Sài Gòn lạnh đấy em à. Anh cảm nhận được làn da mình se lại theo từng cơn gió len nhè nhè qua ô cửa sổ vào phòng... tỉnh giấc. Bao giờ cũng thế, anh quờ tay qua bên để thấy em vẫn đương còn đó, như những gì đáng ra phải là như vậy!

Anh nhớ em, nhớ đến lắt lay em ạ! Sài Gòn lâu rồi mới có cảm giác se sắt; anh đi làm rồi lại không đến toà soạn nữa, chẳng hiểu sao lại rẽ vào lối ấy, chọn đúng chỗ ngồi ấy, có phải em muốn anh tới không?
Một năm rồi chẳng có gì thay đổi cả. Nhà thờ Đức Bà vẫn cổ kính rêu phong, những bức tường gạch đỏ, những ô cửa sổ kín mít thâm trầm, làm nền cho những bức ảnh cưới đẹp đến mê đắm. Chúng mình cũng đã có những phút giây như thế, em nhỉ?! Nụ cười còn vẹn nguyên sau bó hồng đỏ thắm, tinh khiết một màu váy cưới em trong anh...
Mời bạn click vào đây để nghe ca khúc: I’m Yours  -Ảnh minh họa: Prosthetich

"Vẫn quen như ngày trước
Gọi hai ly cafe
Giật mình chiếc ghế trống
Mới thấy mình tái tê"

Hồi xưa, đều đặn những sáng chủ nhật cafe góc này, anh nhớ có lần em đọc cho anh nghe những câu thơ ấy. Ai biết đâu rồi sẽ có ngày chính bản thân anh phải trải nghiệm nỗi tái tê, khi cảnh cũ còn nguyên đó nhưng người xưa không còn. Bắt đền em đấy, em yêu ạ...

Anh lại khóc rồi đây này. Sao em không lau nước mắt cho anh bằng khăn tay em vẫn thường dùng, anh thèm mùi hương, một chút thoang thoảng nước hoa, một chút mồ hôi ấy. Em đâu rồi, có ở quanh đây với anh không?

Sáng nay, vẫn ly cafe đá không đường, loại cafe mỗi lần em nếm thử đều nhăn mặt ngúng nguẩy kêu anh kì cục, đắng thế mà bảo ngọt; nhưng hôm nay đúng đấy em ạ, cafe sao đắng nghét cổ họng, đắng cả lòng anh đến nát tan. Anh gọi cho em cafe sữa nhé. Nếu có thể nghe được em nói, có lẽ em lại trách anh phải không, sao cứ tự giày vò nỗi đau mình như thế, sao không buông tay để em được ra đi trong thanh thản chứ? Đàn ông ai lại khóc giữa dòng người phố xá thế này. Nhưng, em ơi, giá mà anh có thể vô tri...

Tạo hoá xếp đặt để nghiệt ngã vào mình. Em và anh có tội gì mà phải chia lìa đau đớn vậy. Chỉ còn tuần lễ nữa thôi em đã là vợ của anh; vậy mà buổi chiều định mệnh ấy, số phận đã cướp đi em từ anh mãi mãi. Sao lại là em chứ?! Anh sẽ chẳng bao giờ quên được ngày đó, đáng ra chúng mình phải ngập tràn trong niềm hạnh phúc, trong hoa hồng và bánh ngọt, trong những lời chúc chung sống thuận hoà đến "răng long đầu bạc". Em bỏ anh đi, để lại anh với nỗi chơ vơ đến thừa thãi cả cuộc đời...




Ảnh minh ho1LeapOfFait


Em ạ, bộ ảnh cưới chúng mình anh vẫn còn giữ đấy - bộ ảnh em là người xinh nhất, nhưng chẳng bao giờ được xem. Em biết anh thích nhất bức nào không, bức mà em cầm ly cafe đen tinh nghịch, trông khuôn mặt nhăn nhó của em thật buồn cười, cứ như là con trẻ. Ai đời chụp hình cưới, còn tung tăng chạy qua đường mua ly cafe về tạo dáng. Em chọc quê anh, nhưng uống đen không đường là thói quen rồi, anh không bỏ được, em ạ.

Nghề báo đi nhiều, viết cũng nhiều, nhưng đã bao giờ anh viết gì cho em được đâu. Mấy hôm trước, bên mảng xã hội có đăng bài về một tài xế lái ẩu đâm chết một cô gái khi đang trên đường nhận ảnh cưới về nhà, máu và những bức hình trộn lẫn con đường. Anh đã khóc em ạ, đọc lại đau mình, thương em. Tại sao lại có những chênh chao nơi giới hạn được và mất như thế, con người lại không thể chọn lựa. Giá như, buổi chiều hôm đó, anh không bận, không để em đi một mình, có lẽ đã không có nỗi đau xé ruột thế này.

Ít khi Sài Gòn lạnh lắm, sáng xuống phố thấy ai cũng mặc thêm áo ấm. Anh chỉ độc chiếc sơ mi, chạy xe nhanh một chút cũng thấy run em ạ. Giá mà như trước đây, thế nào em cũng nhắc anh khoác thêm áo trước khi ra đường, giọng nhỏ nhẹ đến thương. Chở em qua chỗ làm rồi mới ghé toà soạn, em gục đầu vào lưng anh đòi ngủ nướng, tay đút vào túi áo anh phía trước, ghì nhẹ vào hông. Giờ đi một mình, nhớ quá!




Ảnh minh họa: solo_soletto

Em có nghe anh hát không, bài "Cafe một mình" nhé:

"Sáng nay cà-phê một mình
Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa
Em ơi em ơi...

Sáng nay nghe mưa quanh mình
Trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ
Rớt trên cuộc tình mong manh

Em đã đi một ngày mưa buồn
Cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Em đã đi để lại nơi này
Đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
Như cánh chim lạc về phương nào 

Theo bước chân một ngày mưa bay
Em đã đi để lại nơi này
Cơn gió đông còn buồn mênh mang

Sáng nay mây thấp trên đầu
Từng giọt cà-phê ngọt đắng
Biết em nơi đâu bây giờ
Em ơi em ơi
Sáng nay ngồi khóc một mình
Từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết ta xa nhau thật rồi..."





Gác lại tất cả, buổi chiều tới toà soạn, ngồi gõ cho đủ ngàn chữ lấp bên mảng chính trị bị đổ bài, để tối nay có thể về thăm em như thế này, em thích không? Chỉ vài tiếng nữa thôi sẽ về đến quê nhà em yên nghỉ, anh sẽ lại được bên em. Con tàu vút đi trong đêm yên lặng, qua những vạt rừng đen thẫm phía đường chân trời. Trong toa, dưới ánh đèn mờ nhạt, mọi người ngủ cả rồi, anh không tài nào chợp mắt được vì nỗi háo hức được gặp em. Một entry cho em, em nhé.

Anh gọi em là ngọn lửa, như trong lời ca khúc "Bức thư tình thứ ba" của Đỗ Bảo mà anh thích. Bởi vì, "Khi để mất em tháng ngày tối tăm, không còn có em đông về lạnh giá... Tình yêu của anh trong trái tim này, vẫn dành về em nơi ấy. Em là ánh lửa, mang cho anh tất cả, mà chỉ khi em thiêu đốt anh, anh thật lòng mới hiểu".
Có thể đến một ngày, một người phụ nữ đến thay em chăm sóc anh, nhưng em ạ, với anh, em mãi luôn là vợ.
Cô vợ hiền, xinh, bé nhỏ, biết yêu anh trọn cuộc đời mình...
Anh đang về bên em đây.


Sáng ngày mai, em ơi, Sài Gòn chắc vẫn còn đương lạnh...


Sài gòn, sáng 02/07/2009
  • Gửi từ Blogger Kim Thanh Phong – “…I am me… “Nếu tôi chết đi, xin cứ để ban công rộng mở…” (Gacxi Lorca)”


3 tháng 9, 2009

BÔNG HỒNG CÀI ÁO

Mình theo Đạo Thiên Chúa,  lễ Vu lan của bên đạo phật (Bên đạo Thiên Chúa chỉ có tháng 11 giành riêng để kính nhớ ông bà tổ tiên và cha mẹ)...Nhưng từ nhỏ mình đã thấy lễ Vu lan rất có tính nhân văn và hầu như nó đã trở thành một ngày lể của người Việt Nam (cũng giống như Lể Giáng Sinh bên Thiên Chúa giáo và Tin lành bây giờ cũng đã trở thành lể của mọi người là ngày mọi người cầu chúc cho nhau được an bình, thế giới được hòa bình....) để những đứa con nhớ tới công lao các Đấng sinh thành.
Ko theo đạo phật, và lại là 1 người theo đạo Thiên Chúa, nhưng mình đã đi chùa nhiều lần và đặc biệt là hay tham dự lễ vu lan (mình có một nhỏ bạn thân rất sùng đạo phật!)nên nó hay rũ mình đi chùa...Những chốn liêng thiêng thường tạo cho mình cảm giác yên bình, quên đi những vụn vặt cuộc sống...
Hôm nay lại là lễ Vu lan, năm nay mình ko về quê nên chắc ko đi chùa...Tự cài lên áo cho mình một bông hồng và thầm cảm ơn cuộc đời vì bông hoa trên ngực mình vẫn đỏ thắm, mình vẫn còn có mẹ bên đời...Vẫn nghe bên tai lời bài hát "Bông hồng cài áo" của NS Phạm Thế Mỹ, mổi dạo mùa Vu lan về...

Search Box

Loading